Thứ Hai, 25 tháng 1, 2016

DUC IN ALTUM

Thoáng chút đã một năm lướt qua. Sự lướt qua của thời gian nhanh đến mức hắn chẳng thể ngờ tới được.
Tuy vậy, khi ngoảnh lại, hắn vẫn thấy mình mạnh khoẻ, vẫn đứng thẳng và mỉm cười với cuộc đời, với con người, và vẫn yêu cuộc đời này quá đỗi. Đó chính là tâm tình thôi thúc hắn phải cất lên lời tạ ơn trời, cám ơn đời và tri ân người.
Đứng trước ngưỡng cửa của năm mới đang đến, một năm mới đã khép lại tất cả niềm vui cũng như đau buồn trong công việc, hân hoan cũng như phiền muộn của nhân gian, và đang mở ra trước mắt hắn những vận hội cũng như thử thách phía trước.
Nhìn về quá khứ, cũng như bao cá thể khác, hắn được quẳng vào thế giới và chẳng có gì có thể làm thoả mãn khát vọng thâm sâu nơi tâm hồn hắn, và cũng chẳng có gì có thể bảo đảm cho vận mệnh đời hắn. Tất cả mọi người, ai ai rồi cũng phải sống cuộc đời của họ. Chẳng ai có thể sống giùm cuộc đời của hắn. Tiền bạc, địa vị, danh vọng... tất cả rồi cũng lùi vào quá khứ như chính khoảng thời gian ngắn ngủi đã qua của hắn. Vì thế, hắn vẫn mải miết đi tìm câu trả lời cho những khắc khoải, ưu tư của đời hắn.
Nhìn vào hiện tại, cũng như bao sinh vật khác trên trần gian này là được dựng nên vì chính hắn và chỉ có thể tìm lại được chính mình khi thành thật hiến dâng (x. Gaudium et Spes 24), hắn được trao quyền đồng kiến tạo thế giới với lời hứa được ở cùng (x. Mt 28, 20). Hắn có niềm vui song hành trong những bước chân. Và có lẽ, dấn thân cho môt lý tưởng đã được ấp ủ trong niềm vui được đồng hành chính là chìa khoá cho cuộc đời của hắn.
Nhìn về tương lai, cũng như những người khác trên hành trình cuộc đời, hắn được trao ban niềm hy vọng, một niềm hy vọng đáng tin cậy, đến nỗi có thể đối diện với thực tại và chấp nhận được vì nó dẫn đến mục đích tối hậu đến mức biện minh được cho nỗ lực cam go của cuộc hành trình đời hắn (x. Thông điệp Spe Salvi). Niềm hy vọng vào thực tại tương lai nhắc nhở hắn không để cho gánh nặng quá khứ đè xuống hiện tại, và kéo ngược tương lai của hắn vào quá khứ. Niềm hy vọng đó thôi thúc hắn cuộn tròn quá khứ lại và vác lên vai, bằng một hứng khởi của trẻ thơ, để đi vào tương lai đời hắn như một cuộc chơi, để sáng tạo đời hắn với tất cả sự hồn nhiên, với tất cả niềm hào hứng của kẻ lần đầu tiên bước vào cuộc chơi.

"Hãy ra chỗ nước sâu" (Lc 4,5) chính là lệnh truyền từ Thầy Giêsu vị Thầy chí Thánh, cũng là mẫu gương hắn bước theo.
Ra chỗ nước sâu để đắm mình trong đại dương mênh mông của biển đời.
Ra chỗ nước sâu để thử sức với những vận hội và thử thách.
Ra chỗ nước sâu để có thể thử sức với những cơn sóng dữ có thể ập đến bất cứ lúc nào.
Vì thế, hắn mạnh dạn và thanh thản bước tiếp những bước đi.
Nếu mục tiêu tối hậu và ý nghĩa của đời hắn là tìm gặp và sống với Jesus như là đích điểm của đời người, thì việc khép lại một năm cũ mà vẫn còn ngân lên trong tâm hồn hắn một thao thức dấn thân, và việc mở ra một năm mới cũng đồng nghĩa với việc "xắn tay áo" để thực hiện những dang dở trong hành trình đời hắn làm hắn thêm vui.
Chẳng ai đã thực sự gặp được Jesus rồi mà vẫn còn thờ ơ với chính mình và với cuộc đời.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét